Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2022

Về tôi (1997)... bài báo của BS. Phạm Ngọc Thái (1981), hồi ký BS Nguyễn Tấn Tờn - người đàn anh y khoa (2006), các học trò và đàn em trong ngành Y (2007)

Bài báo của BS. Phạm Ngọc Thái (Phó Giám đốc BVĐK tỉnh Sông Bé, 1981):
...................
…Anh đã kể cho tôi nghe những mẫu chuyện với một niềm lạc quan tin tưởng về bước đi của mình trong những năm qua. Sau khi học xong y khoa Sài Gòn tháng 1/1974, cũng như số phận bao sinh viên khác thời đó, anh bị trưng tập vào khóa quân y Việt Nam Cộng hòa rồi phục vụ tại một bệnh viện quân y thuộc Nam Trung bộ. Khi miền Nam hoàn toàn giải phóng, sau trình diện và học tập; bác sĩ Đinh Văn Khai được Bộ Y tế điều động về Ban xây dựng kinh tế mới.
Xã Tân Hưng (Bến Cát) là nơi đầu tiên anh được tới công tác. Do ý thức được tình hình nhiệm vụ, nên anh đã cùng đồng nghiệp hăng hái xây dựng và củng cố màng lưới y tế cở sở, tuyên truyền phòng bệnh, huấn luyện và cứu chữa bệnh tật cho nhân dân.
Anh đã cùng đồng nghiệp góp phần xây dựng y tế xã Trừ Văn Thố (Bình Long) trong thuở ban đầu, phục vụ tích cực cho nhiệm vụ đón dân xây dựng vùng kinh tế mới trong tỉnh.
Đầu năm 1977, anh được chính thức điều động về công tác tại bệnh viện đa khoa tỉnh Sông Bé. Trong phong trào phấn đấu thi đua trở thành bệnh viện tiên tiến của Bộ, anh là một trong những người thầy thuốc thể hiện được sự tận tụy chăm sóc người bệnh và phấn đấu thực hiện chế độ, chức trách, quy tắc chuyên môn. Là một bác sĩ tuổi nghề còn trẻ, nhưng anh luôn tự rèn luyện bằng sâu sát người bệnh và chịu khó học hỏi để mỗi ngày mỗi trưởng thành trong chuyên môn. Luôn gần gũi đồng nghiệp và sẵn sang nhận bất cứ công tác nào khi cơ quan cần đến; tận tình tham gia hướng dẫn những học sinh y sĩ, y tá tới thực tập tại bệnh viện là những việc làm tương đối rõ nét ở bác sĩ Khai.
Cùng với sự thường xuyên tìm hiểu hoc hỏi chính trị, thời sự, chính sách của Nhà nước và sự nổ lực của mình, nên anh là một trong những bác sĩ sớm được gia nhập tổ chức công đoàn và nay anh đã được tín nhiệm giao chức vụ phó thư ký Công đoàn cơ sở bệnh viện. Trong những năm qua, với nhiệm vụ bác sĩ trưởng khoa, anh đã cùng đồng nghiệp đẩy mạnh và duy trì phong trào thi đua, nên Khoa Nhi là một trong những đơn vị khá của bệnh viện tỉnh qua nhiều năm liên tục.
Bước chân anh đã cùng đồng nghiệp đi khám sức khỏe cho nhân dân tại các vùng cao của huyện Phước Long, Lộc Ninh, Đồng Phú và nhiều nhà máy, trường học, hợp tác xã … và có lần đi tham gia cứu chữa nạn nhân trong chiến tranh bảo vệ biên giới của tỉnh này.
Anh là một trong những bác sĩ của bệnh viện tham gia nghiên cứu khoa học với nhiệt tình nghề nghiệp.
Hơn năm năm sau ngày giải phóng, non song ta được đổi mới, nhân dân đã là người chủ vận mệnh của mình. Khó khăn còn nhiều, nhất là điều kiện vật chất và kỹ thuật tại bệnh viện, nhưng bác sĩ Khai đã đi đúng hướng, lấy việc tận tụy phục vụ ngươi bệnh làm nhiệm vụ hàng ngày. Chặng đường đi còn dài, nhưng nhìn lại năm năm qua làm sao mà không vui mừng khi thấy những người trí thức được đào tạo trong chế độ cũ, mà ngày nay đã ý thức được tình hình đất nước, cùng chung sức – chung lòng với bao đồng nghiệp để góp phần phục vụ đem lại sức khỏe cho người bệnh.
VIỆT THANH
(BÁC SĨ PHẠM NGỌC THÁI)

Báo Sông Bé ngày 30 tháng 4 năm 1981:
















Xem thêm:

ĐINH VĂN KHAI, (Tư liệu gia đình)






Về Ba tôi...(Trích hồi ký của ông Đinh Văn Dung, chú tôi), 1997






CÂU CHUYỆN CỦA ANH TÔI: ĐINH VĂN HOA

Anh em chung sống thưở ấu thơ

Khắn khít bên nhau tuổi dại khờ

Em ngã anh nâng đồng cảnh ngộ

Mẹ cha vất vả bởi con thơ

 

Ngày anh lên tám đi học trường

Nghèo túng song nhà thích văn chương

Ba năm đèn sách anh thi đỗ

Đẹp ý song đường được mến thương

 

Trường tỉnh học hành cũng khá cao

Nhưng anh có học suốt bao giờ

Đến năm mười bốn anh bỏ lớp

Dang dở học hành khổ siết bao

 

Khăn gói lên đường rảo bước đi

Theo cha từng bước mãi nghĩ suy

Mình đi ở mướn năm mười bốn

Khổ quá! Song mình cứ phải đi

 

Tôi nhớ dạo nào Ba Má tôi

Một phen khổ sở cũng chỉ nghèo

Nấu rượu đôi ơ cho đở ngặt

Bị bắt phải đành thế chị tôi

 

Tuy nhỏ nhưng anh cũng biết rồi

Tiền anh ở mướn chuộc chị tôi

Trong bao thấp thõm đang chờ đợi

Nếu có tiền trao thả chị tôi

 

Chị tôi hớn hở trên đường về

Niềm vui chưa cạn bỗng tái tê

Khi nghe tin rõ em ở mướn

Để có tiền mau rước chị về

 

Hai năm đằng đẳng qua xa rồi

Tất cả chăn trâu lại hốt chuồng

Công việc linh tinh trời hừng sáng

Mãi đến tối về anh bận luôn

 

Thắm thoát ngày qua tuỗi xế chiều

Đến nay tính lại quá bảy mươi

Thăng trầm cuộc sống nơi đồng ruộng

Đượm thắm niềm vui tuổi xế chiều

Niềm vui lớn nhất chị anh tôi

Tổ ấm thêng thang đẹp ý rồi

Huê viên ấm lạnh chung chồng vợ

Thoả thích niềm riêng đến cuối đời

Vạn xuân 1987


Ấp 6, Xã Mỹ Yên, Huyện Bến Lức, Long An
Bến Lức